Em Có Nghe Xuân Về

Em có nghe mùa xuân về đầu ngõ
Nụ mai vàng thỏ thẻ mỉm cười duyên
Dòng sông Vệ thấp thoáng bóng con thuyền
Gởi xuân nhớ đến người con xa xứ

Cây phượng vĩ bên góc cầu tư lự
Ngóng đợi chờ lữ thứ ở miền xa
Dẫu thời gian lặng lẽ cứ thầm qua
Tình nồng ấm dạt dào người xứ Quảng

Em có nghe mùa Xuân về đầu ngõ
Cánh én chào hoa chúm chím vườn xưa
Tình em đó bỗng nở thoáng như vừa
Bao nhung nhớ những ngày ta sánh bước

Dẫu tình đời chân em còn xuôi ngược
Vườn xuân hồng trước ngõ mãi chờ em
Đang thầm thì chồi biếc thẹn bên thềm
Gởi thương nhớ về người em bé nhỏ

Xuân thẹn thùng hờn mây về bỡ ngỡ
Chợt duyên nồng vội trở lại bên nhau
Hoa nắng xuân tô nụ chưa rõ màu
Dòng ký ức chợt ùa về bao nẻo

Sông mây kia vờn xa trông tí tẹo
Điểm duyên tình em về kẻo anh trông
Em có nghe mùa xuân nở nụ hồng
Tình ta đó bờ môi xưa thắm đượm
( Thanh Đoàn)

Thanh Đoàn

Ngõ Vắng Mình Em

Anh rời Quảng Ngãi, ngõ mình em
Rét mái tranh xưa lá phủ rèm
Gió tạt bên hiên cành rụng bớt
Mưa dầm trước giậu nụ rơi thêm
Sông Trà nhạn gởi tình đằm thắm
Núi Bút mây đùa cảnh dịu êm
Tĩnh lặng trời xanh vương nỗi nhớ
Anh rời Quảng Ngãi, ngõ mình em

Thanh Đoàn

Soi Mình Dưới Bóng Mây

Khắc khoải đêm về tĩnh giấc say
Tàn đông rét đậm thấu từng ngày
Trăng rơi bóng lẻ lưng chừng núi
Lá rụng đơn hình vét vẻo cây
Bát ngát chòm sao trôi cuối nẻo
Mênh mang cụm khói quyện nơi này
Tình đời mấy bận soi dòng nước
Để thấy người mình dưới đáy mây.

Thanh Đoàn

Đường Thi Đất Quảng

Dự họp thơ Đường Quảng Ngãi ta
Vang danh núi Ấn với sông Trà
Rèn câu phượng múa hoà con chữ
Chọn ngữ rồng vờn quyện khúc ca
Đệ xướng lời hay ưng tất dạ
Huynh bình ý đẹp thích miền hoa
Sương mùa mấy bận nhòa bao phủ
Gió mới hương về phẩy giấc qua

Thanh Đoàn

Thoả Niềm Buổi Xế Tà

Chiều tà nhạt nắng phủ màn sương
Cánh nhạn chao nghiêng thoả mãn đường
Nhạc nổi ngân nga vài điệu lí
Thơ hoà luyến láy mấy cung thương
Giao lưu gắn bện tình đa trúc
Xướng họa thâm giao nghĩa cúc hường
Thấm thoát thoi đưa đà tuổi hạc
Vinh hoa phú quý chuyện coi thường

Thanh Đoàn

Tĩnh Mộng Đêm Trăng

Đêm về tĩnh mịch ngắm chùm sao
Nhấp nháy trời tây luyến thuở nào
Gió đón đan mây lùa bóng thệ
Trăng vờn bện ngọc vớt hình xao
Câu bừng nét mực ghi màu nhớ
Ngữ vẫy vần thơ chép mộng trào
Thỏ lặng mơ màng xa góc núi
Tình vừa chợt giấc bỗng chênh chao

Thanh Đoàn

Đông Quyện Vần Thơ

Chiều đông vạt nắng ghé hiên nhà
Gió bấc theo về rải rác qua
Chậu kiểng xoè tàn vươn đọt lá
Vườn hồng mớm nụ trỗi nhành hoa
Hồn thơ quyện chữ nâng tình thắm
Ngọn bút ươm vần vút nghĩa ca
Bạn hữu gần xa hoà nét tặng
Chiều đông vạt nắng ghé hiên nhà

Thủ vĩ ngâm
Thanh Đoàn

Gởi Tình Theo Đông

Đông vờn ngõ xóm cảnh buồn teo
Rãnh kín làn mưa mấy chiếc bèo
Lạnh lẽo sườn non bao tuyết trắng
Bơ phờ cánh bướm phủ sương queo
Hồn thơ chất nặng màu nhung nhớ
Ngọn bút gieo tình sắc rực reo
Gởi trọn ân nồng theo phiến gió
Vào miền ký ức thuở trong veo

Thanh Đoàn

Xuân Hội Ngộ

Đắm đuối hương xuân rộn tiếng cười
Mai vàng khởi sắc ngập tràn ơi
Hoà trăng dạ trỗi tình ngân bút
Ngắm cỏ lòng bày nghĩa vút lời
Đỏ nắng bừng xao vườn mộng thắm
Xanh trời toả động ngõ xinh tươi
Bình tâm thưởng lãm khơi hoài nhạc
Cất chén tao phùng thoáng lả lơi

Thanh Đoàn

Lẻ Bóng

Đông tràn gió thổi lạnh bờ môi
Nhỏ giọt mưa tuôn thở tiếng hồi
Thổn thức canh thâu chờ vọng trỗi
U sầu nguyệt vãng đợi trông thôi
Trang đài mãn nguyện thề chung lối
Phận hẩm sầu vương khóc lẻ đôi
Những tưởng trăng xưa tình gấp bội
Ai ngờ rã cánh bóng đơn côi

Thanh Đoàn