
KHOẢNH KHẮC GIAO MÙA
(Tg Thanh Đoàn)
Thu sắp mãn đông chớm về đầu ngõ
Nắng nhạt nhòa thỏ thẻ phả đầu hiên
Gió vờn mây hây hẩy khắp mọi miền
Tình lưu luyến gởi tặng người tri kỷ
Đông chạm ngõ kéo rèm mưa ủy mị
Nũng nịu buồn Thu vang nỉ vườn xưa
Đêm chợt giấc tiếng cuốc vọng lưa thưa
Nghe thảng thốt gọi về bao nhung nhớ
Đêm tĩnh mịch tình Thu còn nặng nợ
Đông tràn về mưa nặng trĩu cành thông
Tiếng côn trùng chìm lặng phía bờ sông
Em đi biệt khơi nỗi buồn xa vắng
Đông sắp đến vườn xưa dường im ắng
Vạt nắng vàng lẳng lặng thấu buồng tim
Em đi rồi sao ta mãi đi tìm
Tình thu biệt như bầy chim xao xác
Gió đầu mùa mà sao từng cơn tạc
Buốt tê lòng nghe khác hẳn thu qua
Dòng sông Thu chẳng ai đợi qua phà
Mùa đông đến vườn nhà hoa buồn nở
KHOẢNH thu tiễn dường như còn duyên nợ
KHẮC tình mình sông chở nặng nụ hôn
GIAO cho nhau những ân nồng thuở nọ
MÙA yêu thương tràn đến ngõ... em ơi!
(Tg Thanh Đoàn)
Thu sắp mãn đông chớm về đầu ngõ
Nắng nhạt nhòa thỏ thẻ phả đầu hiên
Gió vờn mây hây hẩy khắp mọi miền
Tình lưu luyến gởi tặng người tri kỷ
Đông chạm ngõ kéo rèm mưa ủy mị
Nũng nịu buồn Thu vang nỉ vườn xưa
Đêm chợt giấc tiếng cuốc vọng lưa thưa
Nghe thảng thốt gọi về bao nhung nhớ
Đêm tĩnh mịch tình Thu còn nặng nợ
Đông tràn về mưa nặng trĩu cành thông
Tiếng côn trùng chìm lặng phía bờ sông
Em đi biệt khơi nỗi buồn xa vắng
Đông sắp đến vườn xưa dường im ắng
Vạt nắng vàng lẳng lặng thấu buồng tim
Em đi rồi sao ta mãi đi tìm
Tình thu biệt như bầy chim xao xác
Gió đầu mùa mà sao từng cơn tạc
Buốt tê lòng nghe khác hẳn thu qua
Dòng sông Thu chẳng ai đợi qua phà
Mùa đông đến vườn nhà hoa buồn nở
KHOẢNH thu tiễn dường như còn duyên nợ
KHẮC tình mình sông chở nặng nụ hôn
GIAO cho nhau những ân nồng thuở nọ
MÙA yêu thương tràn đến ngõ... em ơi!
Thanh Đoàn