Soi Mình Dưới Bóng Mây

Khắc khoải đêm về tĩnh giấc say
Tàn đông rét đậm thấu từng ngày
Trăng rơi bóng lẻ lưng chừng núi
Lá rụng đơn hình vét vẻo cây
Bát ngát chòm sao trôi cuối nẻo
Mênh mang cụm khói quyện nơi này
Tình đời mấy bận soi dòng nước
Để thấy người mình dưới đáy mây.

Thanh Đoàn

Trò chuyện cùng chủ bút:

Có 0 bình luận.